12a1 cùng nhau chia sẽ với mọi người
12a1 cùng nhau chia sẽ với mọi người
12a1 cùng nhau chia sẽ với mọi người
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

12a1 cùng nhau chia sẽ với mọi người

Nơi để lớp 12a1 THPT Nguyễn Huệ hiểu nhau hơn, học tốt hơn và chia sẽ với tất cả mọi người!
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Bài Làm Văn số 2; Lớp 12.

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
Dr.K1504
Cụ thành viên
Cụ thành viên
Dr.K1504


Tổng số bài gửi : 93
Join date : 03/09/2010
Age : 31
Đến từ : Long Khánh, Bến Cầu, Tây Ninh.

Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty
Bài gửiTiêu đề: Bài Làm Văn số 2; Lớp 12.   Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty04.09.10 21:21

Tôi xin trình bài đề 1 trước.
Đề 1:
- tai nạn giao thông đang là một quốc nạn, tác động xấu tới nhiều mặt trong cuộc sống.
- giảm thiểu tai nạn giao thông là yêu cầu bức thiết, có ý nghĩa lớn đối với xã hội. Thanh niên ,học sinh cầm làm gì để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông.
Smile Cool bounce

Hiện nay an toàn giao thông là một vấn đề lớn, được cả xã hội quan tâm. Đi khắp các nẻo đường gần xa khẩu ngữ “An toàn giao thông là hạnh phúc cho mọi nhà” như lời nhắc nhở, cũng là lời cảnh báo với những người đang tham gia giao thông, hãy chấp hành luật giao thông để đem lại an toàn cho mình và hạnh phúc cho gia đình mình.

Nhưng hàng năm số vụ tai nạn giao thông vẫn không hề suy giảm, ngược lại nó còn tăng lên rất nhiều. Cứ mỗi năm, Việt Nam có tới gần một nghìn vụ tai nạn giao thông, nhiều nhất là xe máy. Nguyên nhân chính gây ra các vụ tai nạn phần lớn là do ý thức chấp hành luật lệ giao thông của người dân: uống rượu bia vượt quá nồng độ cho phép khi lái xe, không đội mũ bảo hiểm ở phần đường bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm, chở trên ba người phóng nhanh vượt ẩu…

Một mặt, đó là chất lượng đường sá kém và nguyên nhân là do sự tắc trách của các cơ quan xây dựng, ăn hối lộ, rút xén vật liệu. Mặt khác chúng ta phải lên án những kẻ chỉ vì các lợi ích cá nhân mà quên đi tính mạng, sự an toàn của người đi đường. Trên đường quốc lộ, đường lớn vẫn còn những kẻ rải đinh xuống lòng đường để thu lợi bởi những đồng tiền kiếm được từ vá xe, thay lốp. Họ không hiểu hết được sự nguy hiểm của việc làm đó, với tốc độ cao như vậy những người tham gia giao thông khi bị thủng săm đột ngột sẽ bị văng người ra khỏi xe và nguy cơ tử vong là rất lớn.
Theo thống kê, những người thiệt mạng do tai nạn giao thông chủ yếu là đàn ông, trụ cột của gia đình. Những người vợ xót xa khi mất đi người chồng thân yêu, đứa con nghẹn ngào trong dòng lệ vì tới đây sẽ chẳng còn được vòng tay người cha âu yếm vỗ về, bảo ban dạy dỗ trên đường đời. Họ mang đến sự thương tâm cho toàn xã hội.
Hàng năm, nhà nước đã bỏ ra hàng tỉ đồng để nâng cấp các cơ sở giao thông, đường sá cầu cống phục vụ cho việc đi lại an toàn ở mọi nơi. Nhưng số tiền đó lại không được dùng hết, vậy thì nó rơi *** vào đâu? Phải chăng, số tiền đó đã rơi vào túi những kẻ rút lõi công trình, rút lõi vật tư để làm giàu cho mình. Đó là những kẻ vô lương tâm vì lợi ích bản thân mà quên đi sự an toàn chung cho xã hội.

Một vấn đề cũng đang gây sự chú ý và bị lên án rất nhiều đó là tình trạng đua xe của giới trẻ, tầng lớp thanh niên - những người chủ tương lai đất nước. Đó là những thanh niên đua đòi với bản tính “con nhà giàu” cùng với sự rủ rê của bạn bè, họ sẵn sàng đánh cược với tính mạng của mình. Nhìn những chiếc xe SH, @, FX500 phi như bay trên những con đường lớn ta không khỏi xót xa cho họ. Chỉ vì quá được nuông chiều, thiếu sự bảo ban của cho mẹ mà họ đã phải trả giá đắt. Những tai nạn xảy ra là điều chắc chắn, nhẹ thì sứt đầu mẻ trán, gẫy tay gẫy chân. Nặng thì họ phải mãi mãi rời xa cuộc đời. Lý do vì đâu cũng là ở nhận thức của thanh niên. Họ chưa biết suy nghĩ đúng về những cái lợi hại của việc mình đã làm. Những bậc cha mẹ khi con mình xảy ra tai nạn, nhận ra thì đã quá muộn, tại sao họ sắm cho con những chiếc xe thật tốt, phân khối thật lớn để chúng đi đua. Họ làm ra nhiều tiền rồi cũng nhận ra khi mất đứa con thì tiền bạc cũng chẳng giải quyết được gì. Họ hối hận vì tại sao ngay từ đầu không bảo ban con cái mình.

Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ ý thức của người dân. Nếu như họ biết quý bản thân mình, biết tuân thủ luật lệ giao thông thì sẽ chẳng có những điều thương tâm và đáng tiếc. Hồi chuông cảnh báo luôn rung lên, nhắc nhở mọi người hãy biết chấp hành giao thông, vì sự an toàn của bản thân và xã hội.


Các bạn nêu thêm những con số này vào bài:

-Trong vòng 10 năm qua, số vụ tai nạn giao thông đã tăng gấp 4 lần. Theo điều tra chấn thương liên trường (VMIS), trong năm 2001 có 4.100 trẻ chết do tai nạn giao thông, tương đương với 11 trẻ chết 1 ngày. Tỷ lệ tử vong ở trẻ em trai gấp 2 lần tỷ lệ này ở trẻ em gái. Trong khi đó có 290.000 trẻ bị thương do tai nạn giao thông cũng trong 2001, tương đương với 794 trẻ/ngày. Tai nạn giao thông là nguyên nhân tử vong hàng đầu của trẻ em từ 15 tuổi trở lên.

Bà Isabelle Bardem, Trưởng phòng Phòng chống Tai nạn Thương tích Trẻ em của UNICEF nói “Tai nạn giao thông có ảnh hưởng nặng nề đối với trẻ Việt Nam. Không chỉ rất nhiều trẻ trực tiếp bị tai nạn giao thông gây tử vong hoặc thương tật nặng nề, còn có biết bao trẻ khác bị ảnh hưởng gián tiếp bởi cha, mẹ các em bị tai nạn giao thông cướp đi sinh mệnh hoặc tàn tật”.

Phần lớn trẻ 0-9 tuổi chết là người đi bộ. Đa số trẻ 10-14 tuổi chết khi đi xe đạp trong khi tất cả các ca tử vong ở đối tượng 15-19 tuổi là người đi xe máy.

Một số các yếu tố sau đây có thể giải thích được tình trạng tai nạn giao thông ở mức cao cả ở trẻ em và trong toàn dân:

- Sự hiểu biết còn hạn chế về an toàn giao thông đường bộ và số người chết do tai nạn giao thông
- Sự hiểu biết còn hạn chế về quy định giao thông
- Sự hiểu biết còn hạn chế về các hành vi lái xe an toàn
- Số đông dân chúng còn có quan niệm răng tai nạn nói chung và tai nạn giao thông nói riêng là do số mệnh con người quyết định.
- Họ không thấy rằng phần lớn tai nạn giao thông là có thể phòng tránh được.
- Môi trường giao thông không an toàn và cơ sở hạ tầng giao thông nghèo nàn. Ví dụ, có rất ít các biển báo giao thông và các khu vực an toàn cho người đi bộ.
- Việc sử dụng mũ bảo hiểm là rất ít mặc dù có nhiều mũ bảo hiểm sản xuất trong nước với chất lượng tốt.
- Việc chấp hành luật lệ giao thông còn kém.

Từ năm 2001, UNICEF hỗ trợ Chính phủ Việt Nam giảm thiểu số trẻ em chết do các tai nạn thương tích, đặc biệt là thương tích do tai nạn giao thông vì đó là nguyên nhân tử vong lớn thứ 2 ở trẻ một tuổi trở lên sau đuối nước.

Ở cấp quốc gia UNICEF cùng với Bộ Y tế, Uỷ ban Dân số, Gia đình và Trẻ em và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia đã triển khai các hoạt động nhằm tăng nhận thức về phòng tránh tai nạn và an toàn giao thông. Áp phích, tờ rơi về an toàn giao thông và sử dụng mũ bảo hiểm đã được phân phát rộng rãi trên toàn quốc trong Sea Games 22 vừa qua.

UNICEF cũng vận động để giúp cho công chúng hiểu rõ hơn về luật giao thông và tăng cường nghiêm chỉnh chấp hành luật. UNICEF cũng thúc đẩy sử dụng mũ bảo hiểm đặc biệt mũ bảo hiểm cho trẻ, và các hành vi lái xe an toàn trong thanh niên. Những hành động nguy hiểm thường gặp của thanh niên như lạng lách, đua xe máy là nguồn gốc của nhiều tại nan giao thông.

Các hoạt động sau đang được triển khai nhằm giảm thiểu tai nạn thương tích cho trẻ:

- Đặt biển báo giới hạn tốc độ, làm gờ giảm tốc, đèn hiệu giao thông, vạch dành cho người đi bộ ở khu vực có đông trẻ em
- Thực hiện chương trình giáo dục phòng chống thương tích trong trường học giúp học sinh có kỹ năng về giao thông để phòng tránh tai nạn khi đi bộ, đi xe đạp hay xe máy
- Tổ chức các cuộc thi an toàn giao thông cho mọi người đặc biệt là thanh thiếu niên.
- Hỗ trợ người dân thực hiện các hoạt động thông tin truyền thông phù hợp với điều kiện địa phương.
- Huấn luyện cho các tuyên truyền viên đi đến từng hộ gia đình tuyên truyền về phòng chống tai nạn bao gồm cả các tai nan giao thông.
- Hỗ trợ các xã xây dựng sân chơi an toàn cho trẻ để trẻ có thể chơi an toàn xa đường giao thông.
- Tổ chức các cuộc hội thảo cho các cấp lãnh đạo xã về việc thi hành pháp luật bao gồm luật an toàn giao thông.

Nếu ai thấy bài này hay thì bấm nút thank. lol!


Được sửa bởi duykhai ngày 11.09.10 20:32; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Dr.K1504
Cụ thành viên
Cụ thành viên
Dr.K1504


Tổng số bài gửi : 93
Join date : 03/09/2010
Age : 31
Đến từ : Long Khánh, Bến Cầu, Tây Ninh.

Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty
Bài gửiTiêu đề: bài viết số 2   Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty09.09.10 19:56

Tôi xin trình bài đề 3:

Trong cuộc sống đang bộn bề, biến chuyển hằng ngày như hiện nay thì xã hôi, đất nước đang cần đến một lực lượng thanh niên học sinh giỏi giang, tài đức. Và ngay từ bây giờ, học sinh- được xem là những mầm non tương lai, là người kế thừa công cuộc phát triển đất nước đang ra sức học tập, rèn luyện hết sức mình. Nhưng trái lại bên cạnh đó, lại có một số học sinh đang học với không đúng khả năng của mình, và điều này đã tạo điều kiện cho một “ căn bệnh” xâm nhập vào học đường đang hoành hoành, gây xôn xao ngành giáo dục nói riêng và xã hội nói chung. Vâng, đó chính là bệnh thành tích trong giáo dục.

Thật vậy, học sinh đến trường học qua loa đối phó, nưng điểm số và kết quả học tập thì rất cao- đó là những biểu hiện cụ thể, triệu chứng của bệnh “ chuộng” thành tích.

Nhiều lúc ta cảm thấy ngạc nhiên trước lối học của một số hoc sinh, lên lớp thì nghệch ngoạc vài chữ, ngáp lên ngáp xuống, học theo kiểu “ cưỡi ngựa xem hoa”, về nhà thì vở vất đầu giường. Thế nhưng, hok hiểu sao cứ đến kì thi lại có hok ít người rất tự tin cầm bút vào phòng thi, rốt cuộc “ may mắn” làm sao, điểm vẫn trên trung bình, danh sách học sinh tiên tiến, học sinh giỏi ở các trường vẫn “ thừa thắng xông lên”. Tại sao lại có sự mâu thuẫn đến như vậy?Thật là khó lí giải. Họ thông minh đến nỗi không cần học bài , hiểu bài cũng có thể thi, làm kiểm tra điểm cao à. Và rồi khi bước vào kì thi đại hoc thật sự, kết quả lại khiến nhiều người sửng sốt, bất ngờ. Có chăng chỉ là những học sinh tiêu biểu đó đã gặp may mắn trong khi quay cóp, tài liệu hay là do thái độ ỷ lại vào bạn bè, sự dễ dãi của một số thầy cô trong các kì thi,...

Có thể thầy cô không nỡ nhìn học sinh của mình buồn khi nhận những con điểm kém, kết quả tồi nên họ đã làm ngơ trước một vài điều hay là với tâm lí sợ trò học không giỏi một phần là do thầy cô dạy không hay, có trường hợp nhiều học sinh đỗ xô đi học một giáo viên A, B,.. nào đó không chỉ đơn thuần là giáo viên đó dạy giỏi, giảng hay mà còn vì giáo vien đó “ thương” học trò và biểu hiện ra đó là cho học sinh biết trước những đề kiểm tra, khi cho điểm thi lại hết sức nhẹ nhàng với học trò “ tại gia” của mình. Xin nói thẳng chính vì thương kiểu đó mà đã có không ít những kết quả sai lệch, học giả nhưng điểm thật. Và những thầy cô đó có thật sự thương học sinh của mình mà đang huỷ hoại dần vốn kiến thức và ý thức học tập của hcọ sinh, dần dần họ cứ nghĩ rằng cứ có thật nhiều tiền mua quà chăm sóc thầy cô hay có một chỗ ngồi êm ấm trong nơi học thêmt hì sẽ dễ dàng với việc học, thi, kiểm tra. Thật là sai lầm!

Ông bà ta đã từng nói: “Không học thì làm sao có tương lai”. Tương lai đó không htể mua bằng tiền, bằng những mẹo vặt khi làm bài hay sự nài nỉ của một ai đó... Tương lai là do chính bản thân mình nắm lấy, mình bắt giữ, phải đổ mồ hôi, nước mắt trong học tập thật sự thì mới có một tương lai tươi sáng.
Trong kì thi đại học vừa qua đã có không ít “ sĩ tử” thành “tử sĩ” chỉ vì học không đúng với bản thân, hổng kiến thức trầm trọng, thế nhưng trong các năm học trứoc hay thi tốt nghiệp vẫn luôn là “ giỏi”. Chính lúc bước vào kì thi chung của cả nước, kì thi đại học gắt gao thì khả năng của mỗi học sinh mới được thể hiện thật sự chính xác, ai giỏi có cố gắng thì sẽ đậu, ai mà chỉ biết mánh khoé, học giả dối thì phải nhận kết quả thấp,hi vọng rằng họ sẽ không than vãn là “ học tyài thi phận”. Không biết rằng trước kết quả đáng buồn của học sinh mình, thầy cô có hối hận hay không, vì đã quá dễ dãi trong việc dạy dỗ học sinh của mình.

Chắc mọi người vẫn chưa quên vụ” chạy trường, lớp điểm” ở trường Lê Quý Đôn vừa qua gây xôn xao trong bộ giáo duc và cả xã hội hay là kì thi tốt nghiệp năm ngoái có trường thi tốt nghiệp đạt o%, tức là không một học sinh nào đậu. Không biết là nên thất vọng bao nhiêu cho đủ đây, trước hậu quả mà bệnh thành tích đã gây ra trong nhà trường.

Tuy nhiên, nói cho công bằng trách nhiệm cũng không nên đỏ hết cho thầy cô, đó còn là sự học buông thả của một số học sinh, không chuyên tâm vào học hành, chỉ biết học đối phó, qua loa và cách dạy có thể chưa hợp lí, làm học sinh thích thú...
Không thể để khối u nhột- bệnh thành tích này hoành hành và phát triển trong học đường. Gia đình và thầy cô giáo cần kiểm tra về kiến thức và việc học của học sinh chặt chẽ hơn nữa, tạo ra nhiều phương pháp học khiến học sinh thích thú nên hạn chế những lối học “thầy đọc, trò chép” khô khan. Hơn hết quan trọng nhất là ý thức của mỗi hcọ sinh, sự nỗ lực và cố gắng của từng bạn, lúc đầu có thể khó khăn nhưng về sau bạn có thể có được niềm vui đích thực khi đón nhận những điểm số tốt xứng đáng với sức mình bỏ ra. Hiện nay ngành giáo dục và xã hội ta đang páht động cuộc vận động “Chống tiêu cực trong giáo dục và bệnh thành tích” hay khẩu hiệu “Ba không” trong học đường...Mọi người, mọi trường đang tham gia hưởng ứng một cách tích cực, học sinh chúng ta hãy hòa mình vào đó. Hãy từ biệt căn bệnh thành tích trong nhà trường. Sống và học tập hết mình để xứng đáng trở thành những người kế thừa và phát triển đất nước. bác Hồ đã từng nói “ Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không đó là nhờ phần lớn ở công học tập của các cháu”.

Quyết tâm bài trừ bệnh thành tích trong nhà trường.

Còn 1 bài mẫu nữa:

Sự kiện Bộ trưởng, các Thứ trưởng và 64 giám đốc sở Giáo dục và đào tạo, cùng ký vào bức quyết tâm thư gửi Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng chính phủ khẳng định ý chí quyết tâm "Nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục" có thể nói là sự kiện tiêu biểu, tiêu điểm của ngành giáo dục và đào tạo năm 2006.

Tại sao phải "Nói không với tiêu cực trong thi cử..."

Chúng ta phải thừa nhận rằng, tiêu cực trong ngành giáo dục là có, không mới, và tại thời điểm hiện nay nó đã đến mức... báo động! Nhưng nói tiêu cực trong ngành giáo dục thì điểm mấu chốt nhất phải nói đến "thi cử" "bệnh thành tích". Tại sao?

Vì học là cả một quá trình dài. Nhưng đánh giá quá trình đó chủ yếu lại thông qua hình thức "thi cử" lại diễn ra trong một giai đoạn ngắn, rất ngắn. Nếu không thực hiện một cách nghiêm túc, vì "bệnh thành tích" và những vấn đề khác rất có thể "hư ảo" thiếu trung thực, không khách quan. Vì thế nói tiêu cực trong ngành giáo dục, gian lận học đường phải tìm ra xuất phát điểm để đột phá.

Mặt khác, dưới góc độ xã hội, để xã hội phát triển, để chống tham nhũng hiệu quả, phải xuất phát từ dân trí, đạo đức, con người. Giáo dục phải là điểm xuất phát đầu tiên của mọi điểm xuất phát đó.

Mặt nữa, trong những năm qua, hiện tượng tiêu cực trong thi cử đã rung lên những hồi chuông báo động lớn. Chuyện "Đổi tình lấy điểm" - Trường Cao đẳng phát thanh truyền hình, sinh viên Vũ Thị Vân Anh mạnh dạn tố giác và Trường Cao đẳng Phát thanh truyền hình ra quyết định kỷ luật cao nhất "Buộc thôi việc" đối với ông Đỗ Tư Đông, phó trưởng khoa báo chí của trường; "Phá khóa phòng tuyển sinh đánh tráo bài thi" - Học viện Ngân hàng; Dùng công nghệ cao "thi hộ, thi kèm, đọc đề thi từ trong ra ngoài, đọc bài làm từ ngoài vào trong"-Kỳ thi tuyển sinh đại học cao đẳng năm 2006 v.v..

Một thí sinh học ở trường Dân tộc nội trú Lai Châu viết trong bài thi như sau: "Kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2006 khi bóc đề ra, các thầy cô phân công nhau giải bài cho học sinh chép. Kết quả em chua chát báo rằng em đạt 57 điểm/6 môn thi tốt nghiệp (tức trung bình đạt 9,5 điểm/môn), song đến hôm nay đi thi đại học (môn Lý) thì em ngồi cắn bút không làm được gì".

Một học sinh khác phản ánh: "Khi đoàn kiểm tra xuống kiểm tra, cô giáo dặn chúng em: "Khi cô hỏi, tất cả các em đều giơ tay phải lên. Em nào biết thì giơ thẳng tay. Em nào không biết thì tay giơ hơi cong cong...". Kết quả là, tại một số trường các em học lớp 5 lớp 6 chưa biết đọc, biết viết.

Hiện tượng tiêu cực trong thi cử đang được một số bộ phận lợi dụng: Cán bộ, giáo viên..., để có thu nhập kinh tế cao hơn. Học sinh, sinh viên để có thể học giả, thi giả, bằng thật hoặc bằng không đúng với khả năng học lực thực tế của mình. Gia đình (phụ huynh) học sinh, sinh viên vì sức ép tâm lý "mở mặt với chòm xóm láng giềng, với đồng nghiệp". Các nhà trường, vì vấn đề thi đua khen thưởng. Hệ quả là năm 2006, tuyển sinh vào các trường đại học, cao đẳng có 6.233 em có tổng điểm 0 trong cả 3 môn thi, thế mà vẫn có bằng Tú tài "mới tài".

Cũng trong năm 2006, tại Trường trung học cơ sở Trừ Văn Thố, Cai Lậy, TP Mỹ Tho phát hiện cả hội đồng thi có 536 bài thi giống nhau, hóa ra họ đã động viên các em đóng góp 27.900.000 đồng để làm việc đó.

Những lý do trên có lẽ là nguyên nhân sâu xa để tân Bộ trưởng, các Thứ trưởng và 64 Giám đốc sở Giáo dục và đào tạo cùng ký vào bức quyết tâm thư gửi các đồng chí lãnh đạo cao nhất của Đảng, Nhà nước cam kết như một lời hứa quyết tâm thực hiện. Và có thể nói đây cũng là thời điểm chín muồi để xã hội đồng thuận, đồng tình, chống tham nhũng, chống gian dối, ủng hộ việc làm trên.

Đôi điều góp ý cho kế hoạch hành động

Để thực hiện kế hoạch tổ chức cuộc vận động "Nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục", chúng tôi đề nghị:

Về góc độ xã hội: Cuộc vận động này không chỉ riêng ngành giáo dục và chỉ ngành giáo dục thực hiện. Muốn thực hiện được, nhiều ngành và cả xã hội cùng hưởng ứng và tham gia. Ngành giáo dục chống tiêu cực, các ngành khác cũng phải chống tham nhũng và tiêu cực. Thi cử nghiêm túc thì tuyển chọn, cất nhắc cán bộ cũng phải nghiêm túc. "Dùng người không nghiêm túc thì việc thi cử học hành khó có thể nghiêm túc được, cái này chính là hậu quả tất yếu của cái kia". Công tác tư tưởng, báo chí, phát thanh truyền hình phải đi tiên phong định hướng về nhận thức và đồng thuận cho nhiệm vụ này.

Trong ngành giáo dục: Toàn ngành, các sở, các trường, trong đó các tổ chức chính trị xã hội: Đảng, Công đoàn, Đoàn thanh niên, Hội sinh viên nên có nghị quyết hướng dẫn triển khai. Nhà trường phải có kế hoạch hành động cụ thể, từng công việc, từng giai đoạn, từng đối tượng cụ thể. Thống nhất cách làm, cương quyết làm, có kiểm tra theo dõi, có sơ kết, tổng kết rút kinh nghiệm trong từng học kỳ, năm học. Không chạy theo thành tích ảo. Khuyến khích cán bộ, giáo viên đi học tập nâng cao trình độ; cải tiến chương trình, cách dạy và học, cách thi cử, cách đánh giá kết quả học tập của học sinh, sinh viên. Đề thi mang tính mở hơn, khuyến khích tính chủ động sáng tạo, không khuyến khích cách dạy và học theo hình thức đọc - chép.

Mặt khác cũng cần chuẩn bị phương án nếu thực hiện thi cử nghiêm túc có nơi có thể có khoảng 75% xuống lớp (lưu ban), số học sinh này sẽ học ở đâu?

Để đi đến thành công
Trong nhà trường, tiêu cực không chỉ trong thi cử, nhưng tập trung chủ yếu trong thi cử. Thi cử có các khâu: ra đề thi, bảo quản đề thi, chọn đề thi, tổ chức thi, tổ chức rọc phách, tổ chức chấm thi, ghép phách, lên điểm, tổng hợp điểm, công bố kết quả, mỗi khâu đều phải đảm bảo tính chính xác, bảo mật của nó. "Nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục" còn phải được hành động làm trong sạch trong hàng loạt lĩnh vực khác như: công tác tài chính (thu - chi); công tác thi tuyển và sử dụng cán bộ, giáo viên; mua sắm vật tư trang thiết bị; sử dụng tài sản công; lập trình các báo cáo; công tác thi đua khen thưởng, tất cả đều phải trong sạch, công bằng, khách quan. Bởi chỉ có công bằng, trong sạch và khách quan mới đánh giá đúng thực chất của vấn đề, mới biết mình đang đứng ở đâu, còn yếu kém khiếm khuyết gì để từ đó mới tìm được đúng căn nguyên để sửa chữa. Vì tương lai nền giáo dục nước nhà các nhà trường, học sinh, sinh viên, phụ huynh và cả xã hội nên đồng tình hưởng ứng lời kêu gọi và vào cuộc thực sự.
Về Đầu Trang Go down
Dr.K1504
Cụ thành viên
Cụ thành viên
Dr.K1504


Tổng số bài gửi : 93
Join date : 03/09/2010
Age : 31
Đến từ : Long Khánh, Bến Cầu, Tây Ninh.

Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty
Bài gửiTiêu đề: bài viết số 2   Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty09.09.10 20:08

Tôi xin trình bày đề 2 luôn:
Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Avatar461579_3
“Trong đêm, một bàn chân bước, bé xíu lang thang trên đường, ánh mắt buồn mệt nhoài của em, em rất buồn vì em không biết đi về đâu,về đâu …”. Đây chính là thực trạng xã hội hiện nay ở nước ta, tình trạng trẻ em lang thang ngày càng tăng và là một vấn nạn cần được giải quyết nhanh chóng. Tuy nhà nước ta đã rất cố gắng hết mình, nhưng không dễ gì có thể xóa đi vấn nạn này một cách nhanh chóng được do nhà nước ta không có đủ điều kiện. Vì thế trong xã hội đã xuất hiện một lực lượng mới, một lực lượng cảm thông với tình trạng hiện nay của các em, một lực lượng giàu tâm huyết và đầy tình thương,đó chính là nhiều cá nhân, gia đình & tổ chức có lòng hảo tâm đã thu nhận trẻ em cơ nhỡ, lang thang, kiếm sống trong thành phố, thị trấn về những mái ấm tình thương để nuôi dạy,giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh, tốt đẹp.
Số phận của những đứa trẻ lang thang, khác với các bạn bè cùng trang lứa, lẽ ra giờ này chúng phải đang được yêu thương, được nâng niu chăm sóc bởi gia đình, cha mẹ; thì giờ đây những đứa trẻ ấy phải lang thang kiếm sống dưới những tiêu cực của xã hội, những lừa lọc, áp bức, xâm hại tới bạn thân, mà quan trọng nhất là xâm hại tới tinh thần, tới tư tưởng.Vì thế các mạnh thường quân, các nhà hảo tâm từ khắp mọi miền đất nước đã cùng chung tay lập nên những Mái ấm tình thương, những gia đình không cùng chung huyết thống nhưng lại có chung một tấm lòng, để chăm lo và dạy bảo cho trẻ em lang thang, những mảnh đời bất hạnh có được một cuộc sống hạnh phúc, một tuổi thơ vui tươi và một tương lai tươi sáng. Tiêu biểu về các tổ chức nhân đạo ở Vịêt Nam là: Làng trẻ em SOS, một gia đình lớn cuả trẻ em lang thang. Nhưng trong số những nhà hảo tâm có đầy đủ điều kiện về vật chất lẫn tấm lòng thì cũng có không ít người không có điều kiện vật chất nhưng lại có tấm lòng như Cổ tích “bà bụt sinh viên” đăng trên báo Tuổi trẻ số ra ngày 26-9-2008 về nữ SV Nguyễn Hòang Oanh đảm đang, vững vàng với vai trò là chị, là mẹ của 3 em “nuôi” nhỏ mù lòa.Dù chỉ là sinh viên, lo tiền học của bản thân còn không đủ, nhưng Oanh vẫn gắng chăm sóc cho các em, lo cho các em có được một cuộc sống no đủ, được vui chơi, được học hành bằng những mối làm thêm đến tận khuya để có tiền cho các em.Thật đúng là một câu chuyện “cổ tích” giữa đời thường.
Nhưng do đâu mà trẻ em lang thang trong xã hội ngày một đông? Trẻ em lang thang do nhiều lí do, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất là do những người mang tiếng là bậc sinh thành, nhưng lại thiếu trách nhiệm, đang tâm bỏ con giữa một xã hội đen tối, không nơi nương tựa, để chúng bị lợi dụng, lầm đường lạc lối.Thật đáng trách cho những kẻ đã quyết định sinh con ra đời thì ít nhất cũng phải mang đến cho chúng một cuộc sống hạnh phúc cho dù là không no đủ. Nguyên nhân thứ hai có thể do bọn trẻ mồ côi từ nhỏ, không nơi nương tựa, chúng phải sống dựa vào những đứa trẻ lang thang lớn hơn, những băng nhóm đường phố, học theo thói xấu, làm việc xấu để mưu sinh.Và nguyên nhân thứ ba chính là những kẻ có tâm địa độc ác, xấu xa đã lừa gia đình các em, dụ dỗ các em, xem các em như một món hàng đem lại lợi nhuận cho chúng.
Trong cuộc sống có kẻ xấu, người tốt, cũng như có những nhà hảo tâm thì song song đó cũng có những kẻ gian, lừa đảo, chăn dắt các em gọi là “mẹ mìn”.Những người “mẹ” này đã lợi dụng các em, bóc lột sức lao động của các em, bắt các em làm việc quá sức: xin ăn,bán vé số, thậm chí là ăn cắp để kiếm tiền nuôi chúng.Nếu các em không kiếm đủ tiền, thì bị “mẹ” đánh đập dã man, bắt các em nhịn đói. Những kẻ nhẫn tâm hơn nữa thì đánh gãy tay, gãy chân, thậm chí là chặt ngón tay, ngón chân của các em để việc ăn xin đạt “hiệu quả” cao hơn. Những đứa trẻ bị lợi dụng chăn dắt thường xuất thân ở các gia đình nghèo ở vùng sâu, vùng xa, bị những kẻ chăn dắt lường gạt đư vào TP.HCM làm việc kiếm tiền.Một thực trạng đau lòng khác là nhiềuu vụ việc khi phát hiện, lại do chính cha, mẹ ruột đẩy các em theo những kẻ chăn dắt để kiếm tiền. Như trường hợp em Hoa (khỏang 6 tuổi) trên báo Phụ nữ,quê ở Nghệ An, mẹ bệnh mất sớm từ lúc hai tuổi.Nhà có bốn chị em, thu nhập hàng ngày trông vào hai công đất trồng sắn và công việc phụ hồ hàng ngày của ba. “Khỏang giữa năm 2008, bác Năm ở TP.HCM ra quê đưa nhà em ba triệu đồng bảo ba cho con vào TP.HCM phụ bác Năm bán hàng.Bác sẽ cho ăn học đến nơi đến chốn. Khi vào TP.HCM, bác Năm Bắt con gọi bằng “mẹ”.Khi đi bán phải mặc đồng phục học sinh để người ta thấy tội nghiệp, mới bán được nhiều. Mỗi ngày làm việc, “mẹ” sẽ giữ dùm 10.000đ, cuối năm sẽ đưa con gửi về quê” – Hoa nói.Thật đáng xấu hổ khi một người lớn khỏe mạnh lại sống bằng số tiền ít ỏi kiếm được của một đứa trẻ, mà không biết tự lao động để nuôi sống bản thân, chỉ biết bóc lột sức lao dộng của các em. Những kẻ có hành vi này cần phải bị xử phạt thật nghiêm minh, để làm gương cho bọn xấu còn lại.
Việc làm của những nhà hảo tâm đối với các em lang thang thật là tuyệt vời.Đó là một nghĩa cử vô cùng cao đẹp mà xã hội đang rất cần có ở mỗi công dân. Là một thanh niên sống trong xã hội, chúng ta phải có thái độ tích cực ngăn chặn những hành vi sai phạm của bọn xấu, đồng thời chung tay góp sức giúp các em có một cuộc sống tươi đẹp.Vì trẻ em chính là tương lai của đất nước, là tương lai của chính chúng ta.“Trẻ em hôm nay, đất nứơc ngày mai”, hãy để trẻ được sống trong ấm no hạnh phúc, có thế thì tương lai do chúng xây dựng mới có thể tốt đẹp được.
Giúp đỡ người tàn tật, trẻ em cơ nhỡ cần có sự chung tay của nhiều cá nhân, gia đình, tổ chức từ thiện và các cấp, các ngành và cả chính bản thân chúng ta nữa.Chúng ta hãy cùng nhau vận động mọi người xây nên những mái ấm, những gia đình thật lớn, để xã hội không còn cảnh trẻ em lang thang nữa.Hãy dể cuộc sống ngày một tốt đẹp hơn.
Về Đầu Trang Go down
Phung24513
Admin
Admin
Phung24513


Tổng số bài gửi : 15
Join date : 01/09/2010
Age : 31
Đến từ : 130 Long Hòa 1 - Long Chữ - Bến Cầu - Tây Ninh

Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bài Làm Văn số 2; Lớp 12.   Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty11.09.10 20:02

Rất tốt, cứ như thế mà phát huy nhé!
Về Đầu Trang Go down
https://12a1-2011.forumvi.com
Dr.K1504
Cụ thành viên
Cụ thành viên
Dr.K1504


Tổng số bài gửi : 93
Join date : 03/09/2010
Age : 31
Đến từ : Long Khánh, Bến Cầu, Tây Ninh.

Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bài Làm Văn số 2; Lớp 12.   Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty11.09.10 20:34

Hãy đăng kí thành viên để ủng hộ diễn đàn.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bài Làm Văn số 2; Lớp 12.   Bài Làm Văn số 2; Lớp 12. Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Bài Làm Văn số 2; Lớp 12.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
12a1 cùng nhau chia sẽ với mọi người :: kiến thức lớp 12a1 :: Các bài văn mẫu-
Chuyển đến